Ngài có còn nhớ Liễu Diên, Liễu phong chủ? Mí mắt Khương Tuyết Trần khẽ giật, nàng hiếm khi ở lại Ngũ Uẩn Tông nên không để ý đến điều này, thực ra điều khiến nàng kinh hãi nhất chính là hộ sơn đại trận của Ngũ Uẩn Tông, trường tồn cùng trời đất, sinh sôi không ngừng… “Lão tổ, vậy ngài chuẩn bị... khi nào rời đi?”
Liễu Hàm cẩn thận hỏi, mắt không rời khỏi bóng lưng gần ngay trước mắt mà lại xa tận chân trời, “Ngài còn quay về không?”
Thạch Vô Quân và Cơ Chiêu bất giác rời khỏi ghế, ngón tay khẽ run lên.
Khương Tuyết Trần chỉ khẽ thở dài, con đường tu tiên mờ mịt rộng lớn, tiền đồ vô tận, trời đất bao la, nơi nào có thể giữ chân được hai vị ấy.